Những Câu Chuyện Kỳ Bí Của “Người Kể Chuyện”

CHAP 81:

Chuyện ở Trung Quốc.

 

Ngày hôm qua gặp anh em, nói chuyện cũ với nhau lan man vô tình một người bạn lại nhắc tới giáo sư Mã, một người bạn cũ của chúng tôi với những câu chuyện anh kể.

Anh Mã là giáo sư chuyên nghiên cứu về lĩnh vực tâm lý tội phạm, những câu chuyện của anh kể về những tên tội phạm giết người hàng loạt, ăn thịt người giết tới hơn 50 người và còn lọc thịt đem bán nói dối là thịt đà điểu ( tử tội Trương vĩnh Minh đã bị tử hình năm 2013, Dương Tân Hải, Đường diệm Bình, Lý Cương, hay Hoàng Hồng..vv)..

Nhưng tôi thích những câu chuyện có màu sắc tâm linh qua nghiên cứu nghiêm túc chứ không phải sự thêu dệt đồn thổi.

 

Mã giáo sư đã giới thiệu cho tôi một người bạn, anh tên là Tô. T. Gi, anh này làm việc ở Bạch Thành nhưng gia đình ở Tùng Nguyên nơi giáp với Cáp Nhĩ Tân.

Trước đây họ Tô từng công tác trong ngành cảnh sát, nhưng sau đó vì nhiều biến cố anh đã chuyển ngành giờ làm công tác bảo tồn.

Câu chuyện này xảy ra ngay tại trong gia đình anh Tô, nên tôn trọng anh tôi sẽ ko nêu địa chỉ cụ thể.

Nhà họ Tô có tới ba bốn đời làm trong ngành công an và cảnh sát, hiện anh đã bỏ nghề nhưng còn một người cháu vẫn còn công tác.

Chúng tôi đã uống rượu chuông, một loại rượu của quê anh và ăn thịt ngỗng cũng là món ăn đặc sản ở quê hương anh.

Họ Tô đã tâm sự rất thật về câu chuyện của gia đình anh với tôi.

Ông của anh là hồng vệ binh, tới cha anh theo ngành công an.

Vào những năm thập niên 70 thì cha anh có tham gia điều tra một vụ án mạng, trong quá trình làm việc có oan sai, dẫn tới người bị tình nghi tự vẫn bằng cách treo cổ, và người cha người này đã uống thuốc độc tự tử..

Vụ án sau đó đình chỉ điều tra vì nhiều yếu tố khách quan.

 

Rồi thật vô tình, sau đó chục năm thì cha anh về hưu và cả gia đình anh chuyển từ Cửu Đài về Tùng Nguyên, cha anh mua lại một ngôi nhà cũ to và rộng, kèm thêm một mảnh đất phía sau. Mảnh đất này cũng của người quen với gia đình đã bán nhà cho cha anh.

Tới sau này khi những chuyện đau lòng xảy ra thì anh và em trai anh trước khi mất đã vô tình biết được mảnh đất đó chính là nơi mà người bị oan năm xưa từng ở, và họ đã treo cổ tự vẫn nơi đó.

Khi mới về ở ngôi nhà, thì có vẻ như không có gì xảy ra, chỉ tới khi cha anh Tô mua thêm mảnh đất sát cạnh ngôi nhà anh, có hồ và có vườn thì một loạt chuyện đã xảy ra.

Nhà anh thì bốn anh em trai nhưng cháu thì lại hiếm con trai, anh trên anh có duy nhất một cậu con trai, anh Tô lúc đó chưa lấy vợ, em trai anh Tô thì chỉ có con gái, bốn anh em thì hai người lấy vợ hai người chưa lấy.

Vì có mỗi cháu trai nên cậu bé đó được nuông chiều, khi mới về ở nó mới được 2 tuổi, 5 năm sau mọi thứ ổn dần thì bỗng dưng nó bị mắc chứng bệnh lạ, dạng như tự kỷ thì phải.

Thằng bé này bỗng đổi tính nết, nó trở nên cục cằn và hung hãn không muốn gần gũi giao tiếp với người thân trong nhà, lạ một điều là nó thường nhìn tất cả mọi người với ánh mắt thù hận.

Nó chơi cờ rất giỏi và thường chơi cờ với cha của anh, nhưng khi thua thì nó sẵn sàng chửi tục và vác cây đập lại ông nó, nó thường lẻn đi đâu đó một mình hoặc leo lên cây lê rất to ở vườn để nằm ngủ và có lần mẹ anh còn thấy nó bắt những con chim con trên tổ ở cây ăn sống.

Tới khi em trai anh sinh thêm một người con nữa là con trai thì thằng bé lớn này càng ngày càng có những biểu hiện quái gở, nó có thể leo lên bàn thờ bất cứ lúc nào và hất bay hết những bát nhang xuống đất, châm lửa đốt trong nhà..

 

Rồi khi đứa cháu trai thứ hai trong nhà anh tập đi thì bỗng dưng mất tích.

Gia đình anh cất công tìm kiếm và công an cũng lùng sục rất gắt nhưng gần như bặt vô âm tín chẳng có dấu vết gì.

Gia đình đau khổ tìm kiếm mọi cách gần một năm trời không có kết quả, tưởng yên thì tai hoạ ập đến.

Khi đó họ Tô đang làm việc ở Bạch Thành, một đêm nhận được điện thông báo có chuyện ở nhà, anh vội vã về ngay.

Thảm kịch đau lòng đã xảy ra.

Thằng bé con anh trai anh đã đóng cửa và đốt nhà, cha mẹ anh và một người anh trai cả cùng một người giúp việc đã chết cháy trong căn nhà.

Thằng bé này dường như đã cố tình khuân, chất nhiều đồ đạc dễ cháy vào để đốt, cả căn nhà gần như cháy rụi, chỉ còn căn phía sau và một căn nữa ngoài vườn để đồ lặt vặt.

Khi công an bắt nó và hỏi cung, nó chỉ ngúc ngắc đầu mắt gườm gườm không thèm nói gì, và thỉnh thoảng cười khà khà..

Tới nửa đêm thì đột nhiên nó nói với người công an trực canh, tao giết chúng nó đấy, vì chúng nó mà tao phải treo cổ chết, bố tao phải uống thuốc chết..

Rất ngỡ ngàng nhưng người công an này vẫn bình tĩnh gọi thêm người tới, và cả anh Tô nữa.

Khi tới nơi anh Tô rất hoang mang không nhận ra thằng cháu mình, vì dáng nó khòm hẳn xuống và gương mặt man dại ma quái cùng giọng nói xa lạ..nó nói nó đã giết em trai họ và luộc lên ăn hết rồi, ở căn nhà vườn..

 

Mọi người phá cửa căn nhà đó ra tìm kiếm như nó khai, đúng là có còn những mẩu xương qua giám định thì là xương người và chính là xương của đứa cháu trai thứ hai nhà anh..

Thằng bé cháu lớn này tự nhận nó là người ngày xưa đã treo cổ chết ở cây lê trên chính mảnh đất phía sau mà cha anh đã mua, và nó nói nó đã mượn xác cháu anh để trả thù, còn người cháu này nó đã giết từ khi lên 4 tuổi rồi..

Thật hãi hùng nhưng những gì nó nói có vẻ đúng như vậy.

Anh Tô và người em út vội nhờ người lật lại hồ sơ vụ án cũ đã từ lâu trong kho lưu trữ, thật kinh ngạc là đúng như tên tuổi mà thằng cháu lớn nhà anh nói ra, nó tự xưng tên và lý do sao nó chết và nó nói nó bị oan ra sao..

Sau khi tìm hiểu mọi chuyện thì người em anh Tô được sự mách nước của ai đó, có đi nhờ một ông thầy pháp về để làm việc, nhưng ông thầy pháp kia chưa kịp tới thì em trai anh Tô bị tai nạn xe và chết trên đường về nhà, tới đêm hôm sau thì thằng cháu anh đang bị giam cũng chết, nó nằm cuộn người co quắp chỉ thấy da bọc xương lùng bùng và mặt mũi tay chân bong ra từng lớp da rất lạ, và mới chết nhưng người nó bốc ra một thứ mùi rất thối.

Ông thầy pháp kia đã đến chậm một bước, theo như ông thầy nói lại thì đó là hồn ma người chết treo vì oan kia đã nhập vào thằng bé cháu anh và báo thù cha anh ngày xưa đã thụ lý vụ án của họ.

 

Tôi không rõ là có chuyện ”nhập” được như vậy nữa hay không, nhưng tôi tin câu chuyện anh Tô kể vì chẳng ai lấy chính những người trong gia đình mình ra mà kể bậy bạ cả..tôi chỉ thấy thật sự lạ lùng và hoang mang sau khi nghe xong câu chuyện này.

Vụ án này sau đó đã chìm trong im lặng, một phần vì tình tiết nó quá nhạy cảm và khó hiểu, phần vì theo yêu cầu của anh Tô là không muốn điều tra nữa.

Anh Tô sau đó đã chuyển ngành làm công tác khác, anh cũng chuyển đi nơi khác sống cách nhà cũ vài trăm km, anh muốn chôn vùi mọi thứ và quên đi câu chuyện từ chính ngôi nhà của mình với những người thân yêu của mình.

Khi kể cho tôi nghe, rất nhiều lần anh đã phải dừng lại và ôm mặt khóc rất lâu.

Một câu chuyện với tôi quả là lạ lùng khó hiểu và ghê rợn.

Related Posts

Những Bức Ảnh Nhìn Có Vẻ Bình Thường Nhưng Lại Ẩn Chứa Những Sự Thật Đáng Sợ

Thông thường, mọi người dùng những bức ảnh để ghi lại khoảnh khắc và kỉ niệm đẹp trong cuộc đời mình. Nhưng bên cạnh những sự kiện…

Ma Quỷ Dân Gian Ký

ĐÊM TRĂNG THỨ 38: ÂM BINH Ông bà ta có câu “trần sao, âm vậy”, âm-dương đồng nhất lý: ý nói những sự tương đồng trong cách…

Cô đơn đấy em à!

Có khi nào đi xem phim một mình chưa? Cũng muốn đi với ai đó, mà lại không biết rủ ai. Có bao giờ sau một ngày…

Hữu hạn?

“Nếu kí ức là một cái hộp, tôi mong nó sẽ không hết hạn. Nếu có một cái hạn được đề vào, tôi hy vọng nó sẽ…

Fake Shadow Street Art

Một nghệ sĩ đường phố San Francisco tên Damon Belanger đã vẽ những chiếc bóng giả, đúng vậy, là vẽ á mọi người, bên dưới các vật…

[Nghiêm Túc] Điều Gì Đáng Sợ Nhất Hoặc Khó Giải Thích Nhất Đã Xảy Ra Với Bạn Mà Bạn Vẫn Còn Nghĩ Về Nó Cho Đến Giờ ?

[Nghiêm Túc] Điều Gì Đáng Sợ Nhất Hoặc Khó Giải Thích Nhất Đã Xảy Ra Với Bạn Mà Bạn Vẫn Còn Nghĩ Về Nó Cho Đến Giờ…

Leave a Reply