The Witcher Series – Phần 1: The Last Wish

A GRAIN OF TRUTH

 

Một số đông những chấm đen di chuyển trên nền trời trong xanh điểm vài đám mây đã thu hút sự chú ý của witcher. Chim. Chúng lượn thành từng vòng thật chậm, bình thản, rồi đột ngột xà xuống và lại lao lên không, cánh đập phấp phới.

Witcher quan sát đàn chim một lúc lâu – đồng thời để ý tới địa hình của khu vực, mật độ rừng cây, độ sâu và hướng chảy của con suối mà anh nghi ngờ rằng đang nằm chắn đường mình – tính toán khoảng cách tới chúng, và thời gian anh cần để đi hết khoảng cách đó. Cuối cùng, anh bỏ áo choàng qua một bên và thắt chặt sợi dây đai vắt qua ngực lại hai nấc. Chuôi và cán kiếm thò ra từ sau lưng anh.

“Chúng ta sẽ đi chệch hướng một chút, Roach,” anh nói. “Chúng ta sẽ làm một chuyến đường vòng khỏi xa lộ. Ta không nghĩ là chim chóc tự nhiên lại đang lượn ở phía đó đâu.”

Con ngựa dấn bước, tuân theo giọng nói của Geralt.

“Chắc có thể chỉ là một con hươu chết thôi,” Geralt tiếp tục. “Nhưng cũng có thể là không. Ai mà biết được?”

Có một con suối, đúng như anh dự đoán. Witcher quan sát những tán cây mọc vừa khít che kín hai bên bờ. Nhưng cả hai đều khá thoải, khô ráo và không có dấu hiệu của mận hoang hay gỗ mục. Anh vượt qua dễ dàng. Ở bờ bên kia là một thân cây phong đổ, và đằng sau nó là một trảng cỏ lớn, rậm rạp, đan xen hàng tá rễ và cành ngoằn ngoèo.

Những con chim hoảng sợ trước sự hiện diện của người lạ, bay lên, kêu quang quác bằng chất giọng khàn khàn của chúng.

Geralt trông thấy cái xác đầu tiên ngay tức thì – màu trắng của cái áo khoác da cừu và xanh nhạt của chiếc váy nổi bật lên giữa bụi sậy vàng. Anh không trông thấy cái xác thứ hai nhưng vị trí của nó bị lộ bởi ba con sói đang ngồi điềm nhiên trên hai chân sau, quan sát witcher. Con ngựa của anh khịt mũi và những con sói, như thể được ra lệnh, từ từ bỏ vào rừng, thỉnh thoảng lại quay cái đầu tam giác lại ngắm nghía kẻ mới đến. Geralt nhảy xuống.

Người phụ nữ mặc cái áo khoác da cừu và váy xanh không còn khuôn mặt và cổ họng, và phần lớn đùi trái của cô ta đã biến mất. Witcher không cúi xuống mà bước qua cô ta.

Người đàn ông nằm sấp mặt xuống đất. Geralt không lật cái xác lên khi trông thấy lũ sói và chim đã ăn xong xuôi hết rồi. Và cũng chẳng cần phải khám nghiệm chi tiết làm gì – hai bên vai và lưng của chiếc áo chẽn đan len bê bết những vệt máu khô. Rõ ràng là người đàn ông đã chết vì một cú đánh vào cổ, và những con sói chỉ tìm thấy cái xác sau khi anh ta đã chết.

Người đàn ông có đeo một cái túi da trên chiếc thắt lưng to bản, ngay cạnh một thanh kiếm tra trong vỏ gỗ. Witcher giật nó ra và đổ hết mọi thứ ở bên trong ra đất, một cái mồi lửa, một mẩu phấn, sáp dùng để đóng dấu, vài đồng bạc, một con dao cạo gấp được với cán bằng xương, một cái tai thỏ, ba chiếc chìa khóa và một tấm bùa với biểu tượng dương vật. Hai lá thư, viết trên vải bố, thấm đẫm nước mưa và sương, nhòe không thể đọc nổi. Lá thư thứ ba viết trên giấy da, cũng bị hỏng do thấm nước, nhưng vẫn còn rõ. Một ngân phiếu chuyển tiền của ngân hàng người lùn ở Murivel gửi tới một thương nhân tên Rulle Asper, hay Aspen. Không phải một khoản quá lớn.

Geralt cúi xuống và cầm lên bàn tay phải của người đàn ông. Đúng như anh nghi ngờ, chiếc nhẫn đồng dính chặt vào ngón tay sưng phồng, xanh xao có mang biểu tượng của hội thợ rèn, một chiếc mũ trụ kiểu cách, hai thanh kiếm bắt chéo và một ký tự “A” được khắc bên dưới chúng.

Witcher quay lại xác người phụ nữ. Trong lúc lật cái xác lại có thứ gì đó đâm vào tay anh – một bông hồng, gài vào chiếc váy. Bông hoa đã lụi tàn nhưng vẫn chưa mất đi màu sắc, cánh hoa có màu xanh thẫm, rất thẫm. Đó là lần đầu tiên Geralt trông thấy một bông hồng như vậy. Anh lật cái xác lại, và nhăn mặt.

Trên cái cổ trần và đẫm máu của người phụ nữ là dấu răng rất rõ. Và không phải từ một con sói.

Witcher cẩn thận lùi lại về phía con ngựa. Không rời mắt khỏi bìa rừng, anh trèo lên yên. Anh đi quanh trảng cỏ hai vòng và nghiêng người sang, xem xét xung quanh, kiểm tra mặt đất thật kỹ càng.

“Roach à,” anh nói khẽ, “có vẻ như vụ việc khá rõ ràng. Người thợ rèn và người phụ nữ đang cưỡi ngựa đi ra từ trong rừng. Họ đang trên đường về nhà từ Murivel, bởi vì không ai lại đi cầm một tờ ngân phiếu chưa đổi tiền lâu đến như vậy cả. Tại sao họ lại đi đường này mà không phải xa lộ? Ta không biết. Nhưng họ đã đi qua đây, cạnh nhau. Và rồi – lại lần nữa, ta không biết tại sao – cả hai xuống ngựa, hoặc là ngã khỏi lưng ngựa. Người thợ rèn chết ngay tại chỗ. Người phụ nữ chạy, rồi vấp ngã và chết, và cái thứ đã tấn công cô ta – mà không hề để lại dấu vết nào – đã kéo lê cô ta trên đất, ngoạm cổ họng cô ta trong miệng. Hai con ngựa chạy mất. Chuyện này diễn ra cách đây hai đến ba ngày trước.”

Con ngựa khịt mũi lo âu, phản ứng lại với tông giọng của anh.

“Cái thứ đã giết họ,” Geralt tiếp tục, quan sát bìa rừng, “chẳng phải một con ma sói hay leshy. Cả hai đều sẽ không bỏ lại gì cho những con vật ăn xác thối khác. Nếu quanh đây có đầm lầy thì ta có thể nói là do một con kikimora hay vypper…nhưng không có đầm lầy nào quanh đây cả.”

Nghiêng người sang, witcher kéo tấm vải phủ bên sườn con ngựa ra và để lộ một thanh kiếm khác đang cột vào yên – một thanh kiếm với tay chắn sáng loáng, trang trí đẹp đẽ và cán đen.

“Chà, Roach. Chúng ta phải vòng lại, chúng ta nên kiểm tra xem tại sao tay thợ rèn này và người phụ nữ lại đi qua khu rừng chứ không men theo xa lộ. Nếu bỏ qua một vụ việc thế này, chúng ta sẽ chẳng kiếm nổi tiền để trả cho đồ ăn của mi, đúng không nào?”

Con ngựa ngoan ngoãn vâng lời, tiến lên trước, qua những bụi thạch thảo, cẩn thận tránh những thân cây rỗng.

“Mặc dù đó không phải một con ma sói, chúng ta cũng không được liều lĩnh,” witcher tiếp tục, cầm lấy một nắm cành phụ tử phơi khô từ trong túi. Con ngựa khịt mũi. Geralt cởi mấy cái cúc áo và lôi ra một tấm mề đay khắc hình đầu một con sói đang nhe nanh. Tấm mề đay, treo trên một sợi xích bạc, nảy theo nhịp bước của con ngựa, lấp lánh dưới ánh mặt trời như thủy ngân.

***

Related Posts

Thế giới không quan tâm đến cảm xúc của bạn

Mặt trời vẫn mọc dù bạn mất người thân. Xe buýt vẫn chạy đúng giờ dù bạn vừa thất nghiệp. Tín dụng ngân hàng vẫn tính lãi,…

Lý Do Bạn Làm Việc Không Hiệu Quả Nhưng Luôn Thấy Kiệt Sức

Dù luôn cố gắng, chăm chỉ làm việc nhưng bạn thấy cuộc sống bế tắc, tinh thần sa sút.

Tại sao một số người có thể ngủ trong tiếng ồn ào, trong khi những người khác lại bị đánh thức bởi một âm thanh nhỏ nhất?

Sự khác biệt tưởng chừng như khó tin này khơi dậy sự tò mò vô tận trong con người. Tại sao bộ não của một số người…

Tác hại khi thức đêm

1 đêm không ngủ tàn phá cơ thể nặng nề, thức 4 đêm cơ thể “cận kề cửa tử”. Sau hai ngày không ngủ, cơ thể có thể…

4 điều đừng quá coi trọng kẻo tự làm KHỔ mình khi đến tuổi trung niên

Bước sang tuổi trung niên, con người ta cần buông bỏ, xem nhẹ một số thứ để cuộc sống trở nên dễ dàng hơn. Có câu nói:…

Đừng Lầm Tưởng “Cứ Việc Thức Khuya, Sau Đó Ngủ Bù”

Tất cả chúng ta đều trải qua chuyện này: Ta choàng tỉnh thức dậy lúc 6 hay 7 giờ sáng từ thứ Hai đến thứ Sáu, kiệt…